Sống có mệt không?

Nhiều khi mình thấy sống trong xã hội bây giờ mệt quá! Còn bạn thì sao?


Mệt không phải vì chuyện cơm áo gạo tiền mà do những thứ xã hội thực lẫn ảo áp đặt lên chúng ta. Nào là phải những nơi phải đến trong đời, những chuyến đi phải thực hiện trong đời. Những cuốn sách phải đọc. Những bộ phim phải xem. Nhưng việc phải làm trước 20, 30, 40, 50, 60, 70 tuổi. Những cung đường phải chinh phục. Phải 4 cực – 1 đỉnh. Những món ăn phải ăn. Những món rượu phải uống. Tất cả những thứ mình vừa liệt kê chỉ là vài ví dụ trong hàng nghìn thứ mà xã hội ảo áp đặt lên chúng ta vì đó là những thứ PHẢI LÀM TRONG ĐỜI. Nếu một ngày không được đẹp trời cho lắm (như sáng nay lúc mình viết entry này chẳng hạn), bạn chợt ngồi nghĩ lại những thứ mình đã và đang làm rồi so nó với những tiêu-chuẩn-vàng kia thì sẽ tự cảm thấy nhục nhã vì cuộc đời toàn thất bại thảm hại, chả có đáng sống và chỉ muốn chết liền ngay và lập tức cho rồi.

Đó là chưa nói đến những điều thế giới thực áp đặt lên chúng ta. Bạn có bao giờ bị áp lực phải được học sinh giỏi, phải ở trong top 5 hoặc top 3 của lớp, hay thậm chí phải đứng nhất lớp không? Bạn có bao giờ muốn cúp học một bữa nhưng vì cái sự con ngoan – trò giỏi mà chưa bao giờ dám “bùng” lớp? Đã có lúc nào đó bạn chỉ muốn táng vào mặt cái đứa bạn đang huyên thuyên trước mặt mình nhưng không bao giờ làm vì phải thảo mai thảo mộc với nhau? Hoặc giã có lúc nào đó bạn chỉ muốn hét lên giữa cuộc họp đại-gia-đình rằng “đừng xía vào đời tui nữa” khi họ hàng, dòng tộc cứ thúc giục có bồ, lập gia đình? 


Nói đến đây là thấy mệt quá mệt rồi muốn chết quách cho đẹp trời nhỉ!

Mình luôn nghĩ: “Fuck off all the standards!” Vì chẳng thấy thứ gì có thế áp vô đời mình được cả. Một ví dụ rất điển hình: mình rất thích đọc sách và một năm đọc không dưới 20 quyển sách các thể loại cả tiếng Việt lẫn tiếng Anh (cao hơn số sách trung bình một người Việt đọc hàng năm khá nhiều). Nhưng mình chưa đọc quá 10% trong danh sách những cuốn phải đọc trong đời. Coi bộ đó là một sự thất bại siêu hoành tráng khổng lồ của một đứa thích đọc sách đấy. FUCK OFF! Mìn thích đọc gì thì đọc chứ chẳng cần phải chờ ai đó đưa ra một tiêu chuẩn phải đọc trong đời cho mình mò theo. 

Có nhiều bạn bè cứ luôn thắc mắc vì sao mình luôn vui vẻ, ít khi sầu thảm như chúng nó. Bí quyết rất đơn giản: Làm điều mình thích và làm thật tốt. Vậy đó. Đời mỗi người dài ngắm khác nhau nhưng túm chung lại thì vẫn là ngắn. Đâu có lý do gì mà cứ chạy theo mấy cái tiêu chuẩn xàm xí của mấy thứ thích chứng tỏ, thích thể hiện để cho thiên hạ thấy mình thành công hay đời mình đáng sống. Mình chả bao giờ có ý nghĩ sẽ đọc hết mấy cuốn sách phải đọc trong đời hay chinh phục 4 cực – 1 đỉnh khỉ khô gì đó đâu. Đời mình đáng giá là mỗi khi cùng nguyên nhóm “chiến đấu” ở cty cho hết công việc. Cuộc đời mình thành công là sống với người yêu mỗi ngày và làm được những điều mình đã hứa với người ấy. Chỉ cần như vậy thôi thì đã đủ vui và hạnh phúc hơn là làm mấy chuyện chạy theo phong trào kia. 

Sống cho mình chứ có phải cho thiên hạ hay mạng xã hội đâu mà phải cố “mặc” cho vừa “tấm áo” thiên hạ may cho họ chứ không phải cho mình. Vậy thì bản thân phải thấy thoải mái, vui, hạnh phúc mỗi khi làm cái gì đó trước đã. Chúng sinh nói gì cứ mặc kệ!

chuyện đời, chuyện nghề, và chuyện không đâu

nhìn tựa đề xong thì cũng mắc mệt nhẹ luôn! túm lại thì đó là “Chuyện Nhảm Xàm” không thôi!

chuyện nghề trước. số là thằng tôi cũng đã đi làm lại được tầm tháng rưỡi ròi. giờ thằng tôi không còn làm cái công việc ngày nào cũng lập đi lập lại nhàm chán trước kia nữa mà chuyển qua công việc viết lách. nói 1 cách cao sang thì đó là 1 công việc đầy tính sáng tạo và bay bổng; nói 1 cách trần tục thì đó là công việc mài chữ kiếm tiền. cơ mà đó là công việc khá thích hợp với thằng tôi tại vì nó hông có gò bó quá mà cũng hông có tè le quá.
mới vô được gần 2 tháng mà công ty có ăn chơi nhảy múa gì cũng có mặt đủ hết trơn. miết thì cũng gia nhập vô cái hội chuyên tổ chức ăn chơi của công ty luôn; nhưng vậy mà vui tại thấy nó đúng cái tinh thần “work-life balance” của thằng tôi. cả chị bạn học từng giới thiệu công việc ở công ty cũ cũng bảo công việc mới này mới đúng là phong cách của tôi chớ còn công việc cũ nó trớt quớt à. thế nên tôi đang rất hào hứng sung sướng với công việc hiện nay.

tới chuyện đời.
dạo này đời sống có nhiều thị phi quá trời quá đất luôn. ngày nào cũng thấy dân tình ném đá chọi gạch 1 chuyện gì đó hay 1 quyết sách gì đó của nước nhà. như chuyện cầu Rồng ở Đà Nẵng, hay chuyện bắt trẻ em đội mũ bảo hiểm, hay chuyện phải đội mũ bảo hiểm xịn nếu ko là bị phạt liền và ngay, kể cả chuyện xe chính chủ, rồi thì Đoàn xây dựng mạng xã hội gì gì đó.

chuyện cầu Rồng thì cá nhân thằng tôi thấy nó đẹp đó, ý tưởng cũng hay ho quá trời. nói ra thì nó cũng xứng đáng được cái vị trị “cây cầu thẩm mỹ nhất Việt Nam” ròi. cơ mà chả hiểu sao dân tình cứ ném đá là xấu quá, như con trùng hay con giun, rồng mà chả uy nghi gì cả, hoặc là đầu rồng thấp chủm chả giống bản thiết kế gì gì đó. nói thẳng là thằng tôi thấy dân mình cứ thích bới móc, vạch rễ tìm sâu (chớ vạch lá là tầm thường ròi), cứ thích bới xấu mà chả chịu nhìn vào điểm tốt. nếu bạn có thể làm 1 cây cầu đẹp hơn như thế đi rồi hẳn nói, hoặc thành phố/tỉnh của bạn có cây cầu nào oai phong hoành tráng biết phun nước khè lửa như vậy đi rồi hẳn ném đá. phải biết gạn đục khơi trong chứ!

rồi chuyện mũ bảo hiểm cho người lớn (phải là hàng có dáng nhãn hợp chuẩn QR) và mũ bảo hiểm cho trẻ em. tôi cũng thấy quyết định này quá đúng. các bạn tiếc tiền mua 1 cái bảo hiểm xịn (tầm 170k gì đó) cho cả bạn và con/cháu/em của bạn. nếu lỡ không may tai nạn xảy ra thì cái mũ bảo hiểm kia sẽ là thứ cứu được bạn trong khá nhiều trường hợp tai biến về não hoặc tương tự vậy. nếu ko đội mũ bảo hiểm cho trẻ em thì có lúc bạn sẽ hối hận không kịp và lúc đó điệp khúc “giá như” “giá mà” “nếu như” sẽ ám ảnh bạn suốt đời đấy!!!! hãy có trách nhiệm với chính bản thân bản và người thân của bạn trước khi lên án vì nếu bạn bị tai nạn hay gì đó thì đó là 1 gánh nặng, rất nặng cho người thân đấy! nói chung là hãy suy nghĩ thấu đáo và nhìn ở nhiều góc cạnh trước khi ném đá điều gì đó!

còn về phạt xe chính chủ thì thằng tôi ném đá 😛 vì thằng tôi trước giờ chỉ có 2 chiếc xe đạp là chính chủ của thằng tôi (dù xe đạp chả cần giấy tờ) còn xe máy thì thằng tôi toàn đi ké xe của papa, anh, chị chớ chả có chiếc nào cũng thằng tôi cả. mà muốn có cũng chả được, tiền đâu mà mua =]] vì thế thằng tôi tích cực phản đối!!!!

chuyện Đoàn xây mạng xã hội thì thằng tôi bó tay!!! phải nói là nhảm nhí xàm xí nhất trên đời!!! có lẻ mai mốt sẽ có công ty Mạng Xã Hội Đoàn để quản lý và chạy nó, rồi thì thành viên phải có thẻ đoàn, mã số đoàn để đăng ký và sử dụng. các thứ như Tweeter, Facebook, Tumblr sẽ bị cấm tiệt ở VN và đứa nào phải Đoàn Viên thì chịu khó ngồi chơi với kiến qua ngày cho vui!!! 😛 nói thế thôi chớ thằng tôi thấy nó cái thông tin này thật là trào phúng mà mang tính Cá Tháng Tư rặc luôn 😉 cứ tưởng làm + quản lý mạng xã hội dễ lắm chắc. hoặc nhân cơ hội này anh Zing Me sẽ nhào zô kiếm ăn hay gì gì đó tương tự vậy. thằng tôi ủng hộ ném đá!

kết thúc bằng chuyện xàm xí nhé

dạo này đang đọc song song 2 quyển 1Q84 của anh Haruki Murakami bản tiếng Anh và Trời Hôm Ấy Không Có Gì Đặc Biệt của Phan An. bỏ 1Q84 qua 1 bên, thằng tôi khuyên bạn nên mua quyển của Phan An về đọc nếu cảm thấy buồn và cần gì đó vui vui để giải trí. 1 quyển trào phúng mà nó xàm điên cuồng. nói chung là tôi cực kỳ thích kiểu xàm trong cuốn đó!!! đọc xong thì thằng tôi thấy chắc bạn Phan An đó lúc đầu muốn đặt cuốn truyện là “Trời Hôm Ấy ĐÉO Có Gì Đặc Biệt” chớ hông phải là “Không” =]] cơ bản là tôi khuyên đọc quyển này nếu bạn thích xàm xí nhăng nhít kiểu 8X bựa.

thời gian gần đây cũng có vài cd hay ho. hãy nghe Tùng Dương Hát Tình Ca của Tùng Dưong và Tâm của Mỹ Tâm. cá nhân tôi đánh giá cao Tùng Dương Hát Tình Ca hơn vì đó là 1 bộ mặt khác của Tùng Dương đầy kỷ thuật, tình cảm và trải nghiệm (chớ hông có trớt quớt và dở ẹt như chú DIVO nào đó đâu); còn Tâm thì nói chung cũng bình thường, có vài bài hay, đa số bình thường, vài bài dở nhưng cũng đáng nghe để thấy Mỹ Tâm có đầu tư và sáng tác rất khá!!!!

Thế đấy! hết một blog xàm xí nhảm nhí rồi! Và trời hôm nay rất đặc biệt vì Nóng vãi đái con gà mái >”<