Sinh nhật nơi xa

Cuối thì ngày sinh nhật của tôi cũng đã gần hết! Kế hoạch đào tẩu đến một nơi xa lạ để tận hưởng sinh nhật một mình có thể xem là thành công tốt đẹp (ngoại trừ một số điều không mong muốn)!
Chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ trải qua một ngày sinh nhật lạ lùng đến như thế. Trong cái lạnh 20 độ, tôi phóng xe máy từ Đà Nẵng đến Hội An mà không hề có một kế hoạch hay dự tính gì cả. Sau khi gửi xe, tôi đi bộ đến tiệm bánh mì Phượng huyền thoại mua một ổ. Sau đó lại vừa đi vừa gặm lon ton tới cafe Nép. Cảm giác ngồi uống cafe trong không khí nhẹ nhàng của Hội An rất thích. Nhất là sáng nay quán mở toàn nhạc Xuân, nó làm lòng mề chộn rộn mong Tết tới lẹ thiệt lẹ. Tiếp theo là chương trình đi dạo – ăn – uống – nghỉ – đọc sách và lặp lại y như thế 3 lần ở những điểm khác nhau trong phố cổ. Tôi thấy việc cứ để bản thân đi rong rồi nhìn này ngắm nọ, thích nơi nào thì dừng lại không thì đi tiếp. Vui và thoải mái không tưởng tượng được. Nó tạo cho tôi một cảm giác yên bình, tự do, tự tại. Tôi không cần phải nghe ai, hỏi ý ai, chiều lòng bấy kỳ ai cả. Ngày sinh nhật của tôi nên người duy nhất tôi chiều chuộng là chính bản thân mình.
Tối đến, tôi lên quán bar ở sân thượng khách sạn A la carte đón gió lạnh! Chọn một ghế ngồi ngay trước hồ bơi đón gió biển, tôi co ro trong cái áo khoát mỏng mang theo, bên cạnh là một ly rượu nhẹ. Tai gắn phone phát một playlist không vui, không buồn. Thời gian trôi, gió lạnh thổi, rượu cay nhẹ, chỉ mình tôi với một khoảng trời lồng lộng gió. Chưa bao giờ tôi có cảm giác thích thú và thư giãn như thế! Tôi không hề thấy cô đơn mà ngược lại, tôi thấy vui vì mình đã bỏ trốn nhưng tin nhắn, điện thoại chúc mừng các thể loại vẫn đến đều đều!
Coi như đây là món quà tôi tự thưởng cho bản thân sau một năm sống khá tốt và bỏ được vài tính xấu đi! Cũng xứng đáng lắm ấy chứ!
Nếu được, năm sau tôi sẽ tiếp tục chương trình Đào tẩu ngày sinh nhật tiếp.

Mục tiêu tuổi mới:
– Bớt khó tính, xét nét
– Học thêm một ngoại ngữ
– Giảm cân một tẹo
– Tập trung nhiều hơn cho công việc
– Để dành tiền đi Mỹ du lịch/ học ngắn hạn
– Đạp xe nhiều hơn
– Chạy bộ buổi sáng

IMG_0615

Đôi khi cũng cần lên cơn một chút

À hôm nay tôi đã chính thức nghỉ tết rồi. Đám bạn của tôi đang trào máu GATO vì tôi được nghỉ quá sớm và quá nhiều. Thực ra thì tôi phải lấy thêm ngày phép năm để nghỉ và thực hiện kế hoạch điên rồ của mình: ăn sinh nhật 1 mình ở 1 nơi xa lạ.
Thường thì tôi không thích lên kế hoạch quá chi tiết cho những hành trình của bản thân. Tôi có thể sẽ nghĩ đến vài nơi cần đi, vài quán ăn hấp dẫn phải đến. Nhưng chẳng có gì bắt buộc tôi phải đi hết những nơi đó cả. Tôi thích thả lỏng bản thân thoải mái đi chơi, tiện thì đi không thì bỏ qua. Đi chơi mà ép buộc bản thân theo 1 lịch trình nhất định thì còn gì là vui là chơi nữa!?!?!?
Chuyến đi này cũng thế! Tôi chọn Đà Nẵng, một nơi không quá xa lạ nhưng cũng không mấy quen thuộc, làm điểm đến. Tôi không nghĩ rằng mình sẽ gặp nhiều bạn bè ở đây vì tôi chỉ quen biết 1,2 người bạn ở thành phố này. Một cậu em nhiệt tình giúp việc đặt khách sạn rẻ bất ngờ, tình nguyện đón ở sân bay đồng thời tháp tùng đi vi vu vài chổ hay ho. Rồi một người bạn cũ ở Mỹ về cũng tình cờ đi ĐN vào dịp này, thế là rủ nhau tụ tập ngay. Cứ nghĩ mình sẽ phải ủ ê lang thang một mình trong những ngày ở thành phố lạ này. Cuối cùng lại vui không tưởng khi có những cuộc hội ngộ bất ngờ.
Tôi lên cơn làm chuyện điên khùng để thay đổi không khí. Cuối cùng lại may mắn được cuộc đời “chiếu cố” cho một ngày đầu tiên cực vui với bạn bè. Còn đòi gì hơn nữa nhỉ!

Đôi khi chúng ta cũng cần làm những chuyện điên rồ, lên cơn một chút để thấy đời thú vị hơn! Biết đâu sẽ gặp được những niềm vui bất ngờ đâu đó ở những nơi xa lạ.
Đời mà! Đâu ai biết được chữ ‘Ngờ’!

IMG_0558

mùa hè và những chuyện bí ẩn

mấy hôm nay trời sài gòn nóng điên cuồng. buổi sáng sớm với khuya còn mát được chút chứ khoảng tầm 10 giờ sáng cho đến tối là như cái chảo lửa. căn nhà nhỏ tí teo mà tui đang ở như cái lò hấp, ở cty mát mẻ cả ngày thì chuyện về nhà vào buổi chiều giống như 1 trò tra tấn biến thái trong phim Saw. cứ tưởng như mỡ màng trong người chảy tỏn tỏn ra ngoài hết ấy. kinh khủng! trời buổi trưa thì nóng khỏi cần nói rồi, cả tuần nay tui ko dám bước chân ra khỏi cty để đi ăn trưa mà thay vào đó cố ăn sáng cho thật no rồi mua thêm 1 thứ gì đó trám bụng vào buổi trưa.

nghe nói hè này sẽ còn nóng hơn năm trước và mưa bão khủng khiếp hơn năm trước. chuyện nóng thì giờ đã thấy rồi, vô hè thì không dám tưởng tượng. mà trời nóng lên như vậy chắc tại mấy năm nay nước mình ngày càng có nhiều thể loại trai nóng, gái nóng (aka hót bôi, hót gơn) chả biết ở đâu đẻ mà đầy rẫy như bệnh dịch. các trai nóng, gái nóng này có lẻ đã góp phần không nhỏ trong chuyện làm nhiệt độ các mùa trong năm tăng đột biến. nguồn gốc của các trai nóng gái nóng thiệt là bí ẩn. bụp 1 cái sau 1 đêm là tự nhiên nóng vô đối. sợ thiệt!

mấy bữa nay mọi sự quan tâm của truyền thông đổ vào vụ chiếc máy bay mất tích bí ẩn.  thiệt ra vụ này không liên quan tới tui nên tui cũng ko quan tâm cho lắm. nhưng mà cái chuyện tui quan tâm là sao nó biến mất mà hông ai dò ra được nó zậy ta. quá trời vệ tinh, máy móc, máy bay này nó tìm mà tìm miết cũng chưa ra? hay là Vn có tam giác bécmuđa ròi??? bí ẩn quá!!!!

có liên quan nhẹ tới vụ máy bay. số là tháng 5 tui tính đi Thái vi vu cùng đồng bọn. nhưng mà vụ máy bay làm tui sợ quá trời nên đang tính chuyển qua đi Đà Nẵng – Hội An cho gần. dù sợ máy bay nhưng tui vẫn mò lên mạng coi giá vé bay ĐN. coi giá xong buồn quá nên nhảy qua coi vé đi Thái tiếp. ủa sao mà giá vé đi Thái rẻ hơn giá vé đi ĐN nhiều zậy nhở? Đi ĐN cùng thời điểm, Jetstar gần 4 triệu còn đi Thái có khoảng 2.1 triệu. bay trong nước còn mắc hơn bay nước ngoài dù JStar cũng là hãng giá rẻ như AirAsia. bí ẩn ghê!!!!

không liên quan nhưng dạo này bắt đầu chuyển qua uống trà liptop tự pha và cà phê thường thay cho nàng tiên cá xanh lá đại gia để tiết kiệm tiền tung tăng cùng bạn bè đi khắp nơi. mà bữa nay tự nhiên nổi máu muốn mua 1 mới cookbook của nước ngoài trong khi nhà không có bếp để nấu. thiệt là nan giải!!!!! mua đống cookbook đó xong còn hơn tiền mua vé đi Thái du hí!! -_- quá sức mệt!!

2014-02-23 00.17.03

chuyện đời, chuyện nghề, và chuyện không đâu

nhìn tựa đề xong thì cũng mắc mệt nhẹ luôn! túm lại thì đó là “Chuyện Nhảm Xàm” không thôi!

chuyện nghề trước. số là thằng tôi cũng đã đi làm lại được tầm tháng rưỡi ròi. giờ thằng tôi không còn làm cái công việc ngày nào cũng lập đi lập lại nhàm chán trước kia nữa mà chuyển qua công việc viết lách. nói 1 cách cao sang thì đó là 1 công việc đầy tính sáng tạo và bay bổng; nói 1 cách trần tục thì đó là công việc mài chữ kiếm tiền. cơ mà đó là công việc khá thích hợp với thằng tôi tại vì nó hông có gò bó quá mà cũng hông có tè le quá.
mới vô được gần 2 tháng mà công ty có ăn chơi nhảy múa gì cũng có mặt đủ hết trơn. miết thì cũng gia nhập vô cái hội chuyên tổ chức ăn chơi của công ty luôn; nhưng vậy mà vui tại thấy nó đúng cái tinh thần “work-life balance” của thằng tôi. cả chị bạn học từng giới thiệu công việc ở công ty cũ cũng bảo công việc mới này mới đúng là phong cách của tôi chớ còn công việc cũ nó trớt quớt à. thế nên tôi đang rất hào hứng sung sướng với công việc hiện nay.

tới chuyện đời.
dạo này đời sống có nhiều thị phi quá trời quá đất luôn. ngày nào cũng thấy dân tình ném đá chọi gạch 1 chuyện gì đó hay 1 quyết sách gì đó của nước nhà. như chuyện cầu Rồng ở Đà Nẵng, hay chuyện bắt trẻ em đội mũ bảo hiểm, hay chuyện phải đội mũ bảo hiểm xịn nếu ko là bị phạt liền và ngay, kể cả chuyện xe chính chủ, rồi thì Đoàn xây dựng mạng xã hội gì gì đó.

chuyện cầu Rồng thì cá nhân thằng tôi thấy nó đẹp đó, ý tưởng cũng hay ho quá trời. nói ra thì nó cũng xứng đáng được cái vị trị “cây cầu thẩm mỹ nhất Việt Nam” ròi. cơ mà chả hiểu sao dân tình cứ ném đá là xấu quá, như con trùng hay con giun, rồng mà chả uy nghi gì cả, hoặc là đầu rồng thấp chủm chả giống bản thiết kế gì gì đó. nói thẳng là thằng tôi thấy dân mình cứ thích bới móc, vạch rễ tìm sâu (chớ vạch lá là tầm thường ròi), cứ thích bới xấu mà chả chịu nhìn vào điểm tốt. nếu bạn có thể làm 1 cây cầu đẹp hơn như thế đi rồi hẳn nói, hoặc thành phố/tỉnh của bạn có cây cầu nào oai phong hoành tráng biết phun nước khè lửa như vậy đi rồi hẳn ném đá. phải biết gạn đục khơi trong chứ!

rồi chuyện mũ bảo hiểm cho người lớn (phải là hàng có dáng nhãn hợp chuẩn QR) và mũ bảo hiểm cho trẻ em. tôi cũng thấy quyết định này quá đúng. các bạn tiếc tiền mua 1 cái bảo hiểm xịn (tầm 170k gì đó) cho cả bạn và con/cháu/em của bạn. nếu lỡ không may tai nạn xảy ra thì cái mũ bảo hiểm kia sẽ là thứ cứu được bạn trong khá nhiều trường hợp tai biến về não hoặc tương tự vậy. nếu ko đội mũ bảo hiểm cho trẻ em thì có lúc bạn sẽ hối hận không kịp và lúc đó điệp khúc “giá như” “giá mà” “nếu như” sẽ ám ảnh bạn suốt đời đấy!!!! hãy có trách nhiệm với chính bản thân bản và người thân của bạn trước khi lên án vì nếu bạn bị tai nạn hay gì đó thì đó là 1 gánh nặng, rất nặng cho người thân đấy! nói chung là hãy suy nghĩ thấu đáo và nhìn ở nhiều góc cạnh trước khi ném đá điều gì đó!

còn về phạt xe chính chủ thì thằng tôi ném đá 😛 vì thằng tôi trước giờ chỉ có 2 chiếc xe đạp là chính chủ của thằng tôi (dù xe đạp chả cần giấy tờ) còn xe máy thì thằng tôi toàn đi ké xe của papa, anh, chị chớ chả có chiếc nào cũng thằng tôi cả. mà muốn có cũng chả được, tiền đâu mà mua =]] vì thế thằng tôi tích cực phản đối!!!!

chuyện Đoàn xây mạng xã hội thì thằng tôi bó tay!!! phải nói là nhảm nhí xàm xí nhất trên đời!!! có lẻ mai mốt sẽ có công ty Mạng Xã Hội Đoàn để quản lý và chạy nó, rồi thì thành viên phải có thẻ đoàn, mã số đoàn để đăng ký và sử dụng. các thứ như Tweeter, Facebook, Tumblr sẽ bị cấm tiệt ở VN và đứa nào phải Đoàn Viên thì chịu khó ngồi chơi với kiến qua ngày cho vui!!! 😛 nói thế thôi chớ thằng tôi thấy nó cái thông tin này thật là trào phúng mà mang tính Cá Tháng Tư rặc luôn 😉 cứ tưởng làm + quản lý mạng xã hội dễ lắm chắc. hoặc nhân cơ hội này anh Zing Me sẽ nhào zô kiếm ăn hay gì gì đó tương tự vậy. thằng tôi ủng hộ ném đá!

kết thúc bằng chuyện xàm xí nhé

dạo này đang đọc song song 2 quyển 1Q84 của anh Haruki Murakami bản tiếng Anh và Trời Hôm Ấy Không Có Gì Đặc Biệt của Phan An. bỏ 1Q84 qua 1 bên, thằng tôi khuyên bạn nên mua quyển của Phan An về đọc nếu cảm thấy buồn và cần gì đó vui vui để giải trí. 1 quyển trào phúng mà nó xàm điên cuồng. nói chung là tôi cực kỳ thích kiểu xàm trong cuốn đó!!! đọc xong thì thằng tôi thấy chắc bạn Phan An đó lúc đầu muốn đặt cuốn truyện là “Trời Hôm Ấy ĐÉO Có Gì Đặc Biệt” chớ hông phải là “Không” =]] cơ bản là tôi khuyên đọc quyển này nếu bạn thích xàm xí nhăng nhít kiểu 8X bựa.

thời gian gần đây cũng có vài cd hay ho. hãy nghe Tùng Dương Hát Tình Ca của Tùng Dưong và Tâm của Mỹ Tâm. cá nhân tôi đánh giá cao Tùng Dương Hát Tình Ca hơn vì đó là 1 bộ mặt khác của Tùng Dương đầy kỷ thuật, tình cảm và trải nghiệm (chớ hông có trớt quớt và dở ẹt như chú DIVO nào đó đâu); còn Tâm thì nói chung cũng bình thường, có vài bài hay, đa số bình thường, vài bài dở nhưng cũng đáng nghe để thấy Mỹ Tâm có đầu tư và sáng tác rất khá!!!!

Thế đấy! hết một blog xàm xí nhảm nhí rồi! Và trời hôm nay rất đặc biệt vì Nóng vãi đái con gà mái >”<