cà phê và bạn Z hay là câu chuyện của 1 đứa cuồng Starbucks

trước đây khi Starbucks (SB) vừa khai trương cửa hàng đầu tiên thì thằng tôi đã có 1 bài bình loạn rồi, nhưng giờ lại muốn ‘lảm nhảm’ thêm 1 chút về câu chuyện SB của cá nhân mình. các bạn đừng xem đây là bài PR vì tui nói thiệt là tui làm trong ngành marketing nên ko làm chuyện dư hơi là đi PR chùa cho ai bao giờ, đây chỉ là 1 ý kiến cá nhân và 1 góc nhìn của tui trong câu chuyện cà phê của riêng mình thôi.

đầu tuần, tôi về quê chơi tầm 6 ngày, đám bạn trên facebook nhoi nhoi lên hỏi ‘mày về quê mà không có SB thì có chịu nổi không?’. lúc đó câu trả lời là ‘chả biết’, nhưng tới hôm nay là ngày tui đi lên lại Sài Gòn thì câu trả lời là ‘cực kỳ khó chịu’. hình như là tui đã bị nghiện cà phê rồi và chính xác là nghiện SB.
trước đây tui thường nói mấy người nói nghiện cà phê là bị hâm, vì cà phê thì có gì để mà nghiện cơ chứ! vừa đắng bỏ xừ, lại chả thơm tho gì, thêm nữa là đủ thứ phụ gia tè le hột me trộn vào chả biết đâu mà lần. tầm khoảng năm 2006, tui quen với người yêu lúc đó và cũng là 1 người ghiền cà phê thuộc loại nặng, thế là thói quen hàng ngày của tụi tui là ghé vô tiệm cà phê vào mỗi sáng hoặc trưa để giải quyết cơn thèm của bạn ấy. và cũng từ đó là tui biết cappuccino, latte, và linh tinh lang tang những thể loại cà phê khác trên đời. nhưng vẫn không thể gọi là ghiền, tại chỉ biết uống và phân biệt đậm nhạt từng loại cũng như chua đắng ra sao thôi chứ ko tinh tế.

2013-09-21 10.24.23

cho đến ngày SB xuất hiện thì có vẻ quan điểm ghiền-cà-phê của tui cũng khác trước khá nhiều. hay chính xác là từ khi tui tham gia cái nhóm đi uống thử cà phê chùa hàng tuần ở SB. cái nhóm nhí nhố của tui thì thiệt ra cũng chả quen biết gì nhau trước, nhưng mà đi 1, 2 tuần rồi từ từ tám tám tám tám với nhau thì thành 1 cái ‘hội kín’ đi uống thử cà phê hàng tuần, lâu lâu rủ nhau đi ăn ốc, chém gió, có khi tụ tập cà phê chém bão thôi. từ hồi có cái hội kín này thì kinh nghiệm uống cà phê lên được 1 chút. uống cafe đen thì biết nó ngon như thế nào, vị ra sao, có gì đặc biệt, nên uống loại cà phê nào với loại bánh nào là thích hợp, và còn đủ thứ trên đời. đó là 1 lý do.

lý do thứ 2 là các bạn nhân viên ở SB khá thân thiện và nhiệt tình với tui. có 1 thời tui ngồi đồng ở coffee beans ngày này qua tháng nọ nhưng các bạn nhân viên chưa bao giờ nhớ mặt và nhớ tên tui dù rằng ngày nào tui cũng xuất hiện. các bạn ở SB thì khác, tui đi dc 3 lần là nhớ mặt rồi, nhớ luôn cả loại cà phê tui hay uống và cách pha theo ý thích của cá nhân. tui khá ấn tượng với chuyện này vì các bạn còn nhớ 1 cơ số khác hàng khác nữa. do trước đây tui đã từng làm trong ngành dịch vụ khách hàng nên tui rất ấn tượng về cách mà các bạn làm. có không ít lần tui không hài lòng với ly cà phê tui mua, do nó nhạt quá hoặc nguội quá. các bạn chả cần suy nghĩ và đổ đi làm ngay 1 ly mới cho tui luôn. còn ở coffee bean thì tui đi mòn mặt có than phiền thì cũng được các bạn cười trừ và “ghi nhận ý kiến để nâng cao chất lượng phục vụ trong tương lai”. chỉ 1 vài chi tiết nhỏ nhưng nó gây ấn tượng lớn và làm cho tui cảm thấy tui thuộc về 1 nhóm khách hàng được đối xử đặc biệt.

Processed with VSCOcam with f2 preset

lý do thứ 3 thì có vẻ hơi vô duyên, nhưng tui cực kỳ mê mấy cái ly, cốc, bình nước ở SB. tui có 1 bộ sưu tập nho nhỏ những thứ linh tinh lang tang đó. nó làm tui bị cuồn đúng nghĩa luôn. mỗi mùa, mỗi quốc gia đều có cái riêng làm tui mê mệt.

và lý do có thể xem là cuối cùng, tui ko uống được cafe vị quá đậm, và SB có nhiều loại cà phê để tui thay đổi phù hợp với sở thích của tui, tâm trạng của tui. còn lâu lâu lại có mấy món theo mùa kỳ quặc và lạ lùng nữa chớ.

tui về quê dc gần 6 ngày, đi lên đến Sài Gòn, đi ăn tối và đè đầu thằng bạn kêu nó đi SB đi để tui được uống cà phê vì 6 ngày rồi không uống. nó chửi như điên những cũng phải chở tui đi.

ờ thì nhiều người sẽ chửi tui là sang chảnh, hay chả biết cà phê đích thực là gì khi đi uống “nước đường có vị cà phê”, hay là đua đòi sánh ngoại gì gì đó. tui chả quan tâm. tui thích là tui thích. và tui thích cũng có lý do của tui. nói thiệt chớ mấy bạn SB khôn muốn chết luôn khi bày ra cái trò cho uống thử cà phê hàng tuần để dụ tui mê cà phê của mấy bạn đó. đúng là bỏ con tép bắt con tôm (dù tôm này hơi bị nhỏ).

2013-09-03 22.26.48

thôi thì cứ tiếp tục cuồng vậy. chắc cũng không bằng mấy bạn cuồng thần tượng hàn quốc. tui thấy cái sự cuồng của tui có phần tinh tế và êm dịu hơn nhiều!!! hahahaah =]] nếu bạn có ghé qua instagram của tui thì sẽ thấy cái sự cuồng của tui là như thế nào =]]

Vài cập nhật nhỏ! [1]

  1. Giá kem ở Swensen vẫn giữ nguyên, tuy nhiên viên kem đã nhỏ lại! nhìn viên kem mà phát buồn. ko còn hoành tráng như lúc trước nữa. nhất là lúc kêu cái ‘thau kem’ Earthquake yêu thích thì buồn não nề!!!! 😦
  2. Giá ở Coffee Beans and Tea Leaf tăng 10k mỗi loại [từ trước tết lận!]. sau này còn có thêm vụ sauce chocolate/caramel nếu thêm thì 5k 10k lần và nhân viên xịt cho chứ ko phải khách tự tay làm. cafe thì thêm 1 shot là 20k 10k/shot. lúc trước thì ok chứ sau này mắc quá. mình lại chuyển sang Gloria Jeans vì ở đó sauce choco/caramel hay cốm sprinkle được rắc thả ga, rất thích! 😀 giá ở GJ giờ rẻ hơn Beans 1 chút xíu nữa!
  3. Nếu bạn thích nhìn thành phố từ trên cao thì bạn có thể đến nhà hàng/ bar Shri ở Centec Tower trên đường NTMK [khúc gần cd Uyên]. quán này nằm trên tầng 23 của Centec và có tầm nhìn đẹp hơn cả Level 23 ở Sheraton. Giá nước ở đây khá dễ chịu từ 50-150k với nhiều sự lựa chọn khác nhau [và phải cộng thêm 10% thuế + 5% phí phục vụ]. tuy nhiên chổ ngồi ngoài trời để ngắm thành phố khá ít nên thường phải đặt trước và ở đây thường ưu tiên cho khách đến dùng bữa hơn là cafe. điều tôi thích ở đây là được thẻ giữ xe miễn phí.
  4. Ở Pacey cupcake trên đường Nguyễn Du có chổ ngồi lại cũng rất ok. view đẹp, không gian dễ thương và yên tĩnh. nhạc hay [tuy hơi lung tung 1 chút]. nếu ai thích chộp hình thì ở đây khá lý tưởng vì có khá nhiều góc đẹp để tạo dáng! 😀
  5. Tôi vừa tạo 1 tài khoản ở VN Nhà Hàng. nếu ai đọc qua blog của tôi và có hứng thú thì mời kết bạn trên đó! link
  6. Dạo này tôi rất ghiền trà xanh. Đang đi thử trà xanh ở nhiều nơi trong Saigon và có lẻ sẽ viết 1 tổng kết khi đi xong!! 😀 trà xanh nói chung là ngon, mùi thơm, uống mát, và nhất là có lợi cho sức khỏe. mỗi tội là ko có lợi cho túi tiền thôi! 😦

vài update về ăn uống :D

1. Dịch vụ ở NYDC càng lúc càng đi xuống. Giá thành và chất lượng đã ko còn đi chung với nhau như lúc đầu. Nhân viên phục vụ rất tệ và ko chú ý đến khách hàng. Tôi nghĩ mình sẽ loại NYDC ra khỏi danh sách điểm đến yêu thích của mình và khuyên bạn bè tôi cũng chẳng nên đến làm gì. Khi thương hiệu đã có chổ đứng thì họ bắt đầu coi thường và ko cần đến khách hàng nữa; nhưng họ quên rằng chính khách hàng có thể đá họ ra khỏi cái thị trường đầy tiềm năng, béo bở và cũng nhiều cạnh tranh này.

2. Dắt tay NYDC là Pizza Hut. Nhân viên ở hệ thống này càng lúc càng tệ. Có một hôm tôi đến ăn trưa với bạn. Khi pizza của chúng tôi chờ dc gần 30ph mà vẫn chưa có thì tôi gọi 1 bạn nhân viên đến hỏi vì sao vẫn chưa có. Cô ấy ko nhìn chúng tôi lấy nữa giây thì quay lưng bỏ đi và nói ‘biết rồi, sắp có’ với 1 giọng điệu khinh thường rõ ràng.

3. Cafe bệt ở Công viên đường Hàn Thuyên có 1 bãi giữ xe rồi. Thật tuyệt khi chẳng phải đi lòng vòng đâu xa để gửi xe mà ngay cạnh luôn. Nhưng bạn tôi bảo rằng bãi ấy chỉ tồn tại đến ngày 10/10 là ko giữ nữa. Sao họ ko giữ bãi ấy luôn nhĩ, sinh lợi rất tốt vì rất nhiều người đến đấy uống cafe và ko muốn bị các bạn nhân viên đô thị hốt xe.

4. Cửa hàng The Coffee Bean and Tea Leaf ở Metropolitan có 1 thói quen rất buồn cười. Khi đến gọi thức uống ở tất cả các tiệm trong hệ thống Coffee Bean hay GJ gì đó thì nhân viên lúc nào cũng hỏi bạn muốn dùng size nào! còn ở Metropolitan thì nhân viên tự quyết định rằng bạn chọn size to nhất mà chẳng cần ý kiến của bạn. Tôi thật ko hiểu vì sao họ lại làm vậy? để rút ngắn thời gian order của khách? có lẻ là ko vì như thế sẽ mất thêm thời gian để đổi lại và thêm 1 mớ thời gian để khách than phiền hoặc thậm chí là chửi vào mặt bạn ấy vì tự ý quyết định. để kích doanh thu? chắc họ ko cần vì khách ở đây rất đông và có nhiều lúc ko có chổ ngồi nữa là khác. thật khó hiểu. Tôi đã vài lần tính chửi vào mặt bạn cashier ở đấy rồi!.

5. Quầy bánh ở khách sạn Inter Continental giảm giá 50% các loại bánh sau 6 giờ tối mỗi ngày. Nếu bạn thích thì hãy chớp cơ hội này và thử Tiramisu ở đó há. Rất đáng tiền 😉

The Coffee Bean and Tea Leaf VS nydc

nguyên cớ của entry này là do tôi thấy khá nhiều người tìm trên Google với các từ khóa như ‘nydc và coffee bean cái nào ngon hơn, ‘coffee bean và nydc nơi nào tốt hơn, ‘giá ở nydc và coffee bean ở đâu mắc hơn’ và nhiều từ khóa khác đại loại như thế.
thú thật thì để so sánh 2 tiệm này là 1 chuyện khó khăn khi 2 tiệm nhắm và những đối tượng khách và thị phần khác nhau trong thị trường ăn uống chơi bời của saigon này. nydc có dịch vụ cafe và ăn uống đa dạng với phong cách hiện đại và chu đáo. còn the coffee bean and tea leaf với phong cách cafe tự phục vụ và nhanh chóng. vì thế nên tôi chỉ có thể viết ra những điểm mạnh và yếu của từng nơi để mọi người dễ tham khảo và lựa chọn [dĩ nhiên là hoàn toàn theo ý kiến cá nhân của tôi!]

nếu như bạn muốn đến 1 nơi để tụ tập bạn bè với đa dạng sản phẩm từ cà phê, trà, smoothie, soda, bánh, kem, thức ăn chơi, và món ăn chính thì nydc là 1 lựa chọn chính xác. vì nydc cung cấp 2 thực đơn nước uống + tráng miệng và thức ăn phong phú. có rất nhiều loại nước từ quen thuộc [như trà, cafe, cappuccino, latte…] cho tới những thứ lạ lùng [như elephancino to vật vã, mango tango float, hoặc lemon shiver], khoảng 5 loại cheese cake, gần chục loại bánh khác nữa [pie, cake, cookie..], và các loại kem dư sức để bạn thoải mái lựa chọn. còn thức ăn thì từ salad, sandwich, pizza, spaghetti, và các món ăn theo kiểu tây cũng đa dạng và gây thèm cực độ. giá nước uống từ 30k-80k, bánh vào khoảng 40k-60k, thức ăn trong khoảng từ 50-250k.
cơ bản thì nydc rất ổn với thực đơn đa dạng, phục vụ tốt, không gian đẹp, nhưng vì mặt bằng giá không quá cao nên quán thường đông [nhất là vào cuối tuần] nên hơi ồn cho tới rất ồn, giá thì lúc nào cũng bị cộng thêm 10% thuế VAT thay vì cộng vào luôn như những nơi khác.

coffee bean and tea leaf đi theo hướng cafe tự phục vụ, nhanh chóng và đơn giản nên thực đơn ởn coffee bean khá nhàm chán; chủ yếu là trà và cafe với những loại quen thuộc, ngoài ra thì còn có nước trái cây nữa. signature của coffee bean là Ice Blended với cafe hoặc chocolate xay nhuyễn với đá theo kiểu smoothie khá ổn. giá nước từ 50k-80k [đã có thuế].
ngoài cafe thì ở đây còn có khoảng 20 loại bánh cheese cake, pie, muffin nữa. giá vào khoảng 30k-60k. bên cạnh đó thì ở đây còn phục vụ một số loại thức ăn nhanh như burger, sandwich, salad, spaghetti. nhưng tôi ko khuyên bạn ăn ở đây vì thứ nhất là giá khá cao [trên 60k/món] và ko được ngon cho lắm.
coffee bean thích hợp để gặp bạn bè theo nhóm nhỏ để nói chuyện, học nhóm hay gặp đối tác. bạn cũng có thể tìm đến đây thể ngồi ngắm phố, đọc sách hoặc học bài cũng khá ổn vì không gian ở đây tương đối yên tĩnh và vắng khách hơn nydc.

2 quán hướng tới những đối tượng và phong cách khác nhau nên tôi chỉ có thể nói chung chung như thế. hy vọng là mọi người có được thông tin cần thiết! 🙂

UPDATE: nydc đã tăng giá từ 10-25% tất cả các món trong thực đơn. giá bây giờ cũng ko gọi là dễ chịu gì mấy!

bánh trung thu đầu mùa

mấy ngày gần đây các dãy hàng bán bánh trung thu đang rục rịch ra quân rầm rộ trên các con đường, thế là chúng ta biết là mùa biếu xén quà cáp lại tới. tết thiếu nhi ngày xưa đã được ‘kinh tế thị trường hóa’ thành tết quà cáp, tết lễ lộc này nọ, chẳng còn ý nghĩa là tết cho con nít nó vui chơi rước đèn này nọ.

nhân dịp đầu mùa trung thu thì hôm nay tôi rất may mắn dc một người bạn mời ăn bánh trung thu ở The Coffee Bean and Tea Leaf. đầu tiên phải nói là tôi khá shock với giá bánh trung thu 90k 1 cái. trước giờ toàn là ba mẹ mua để ở nhà hoặc ai biếu gia đình 1 ít rồi lấy ăn chứ chả bao giờ mua nên ko hề biết giá cả thị trường ra sao dù biết rằng nó mắc; nhưng cũng ko ngờ là mắc tới vậy rồi , cũng có thể là nó nhét cái hiệu Bean leaf vô nên đội giá lên như zị đó.


trước tiên phải nói là hình thức bánh khá đẹp, mặt bánh in nguyên cái logo của The Coffee Bean and Tea Leaf lên lun nhìn hoành tráng và sắc xảo. Lớp vỏ bánh mềm, dẻo và khá mỏng. Nhân bánh cũng dc làm vừa tay, dẻo vừa phải với độ ngọt hợp lý. Bạn tôi chọn bánh trà xanh nhưng khi ăn chỉ thấy cái màu xanh xanh thì nghĩ nó là trà xanh thôi chứ tuyệt ko có một chút vị gì của trà xanh mà chỉ thấy toàn vị đậu xanh và ngọt đường. Âu đó cũng là điểm chung của bánh trung thu trà xanh tất cả các nhãn hiệu tôi đã từng ăn qua. Tóm chung thì bánh cũng ngon và chất lượng cũng ổn.

Theo cá nhân tôi nghĩ thì Coffee Bean ko tự làm bánh trung thu này mà đặt 1 bakery khác sản xuất. Khi nhìn những loại muffin ở Coffee Bean tôi thấy rằng giấy gói muffin rất giống giấy gói muffin ở ABC bakery. Rất có thể là ABC bakery chính là nơi sản xuất các loại bánh ở Coffee Bean và cả bánh trung thu này. [bữa nào phải đi coi giá bánh trung thu ở ABC coi như thế nào! 😀 ]

Àh khi mua bánh trung thu để ăn tại chổ thì bạn sẽ được tặng kèm 1 ly trả để chống ngọt và chống ngán! 😀 Tính kỹ thì cũng được nhở!! Một đêm trăng đẹp đi Coffee Bean mua bánh trung thu, kèm theo trà ngồi đàm đạo với đám bạn và ngắm trăng. TUYỆTTTTT =]]

[hình chộp bằng đt cùi mía nên chất lượng hơi bị tệ!]